Đêm rằm. Trăng lên chậm, vàng như tơ, trải mỏng qua hiên nhà. Trong ánh sáng lặng lẽ ấy, đôi đũa gỗ giá tỵ nằm yên bên mâm cơm nguội, như đang hứng lấy hơi thở của trăng.
Gỗ giá tỵ – bền chắc, vân đẹp, thơm nhẹ – được người nghệ nhân già chọn lựa từ những thân cây rừng khô, rồi gọt giũa nên đũa, làm quạt, làm cả thân đàn nguyệt. Mỗi sản phẩm là kết tinh của kiên nhẫn, của bàn tay từng trải và trái tim gắn bó với gỗ như với một người bạn tri âm.
Đôi đũa nhỏ, chiếc quạt mảnh, hay mặt đàn cong cong, đều mang hơi ấm của thời gian. Gỗ không nói, nhưng trong ánh trăng khuya, người ta thấy được sự lặng lẽ đẹp đẽ nơi từng thớ vân, như chính người thợ – ít lời, nhưng đầy tâm huyết.
Khi trăng rơi xuống mặt gỗ, không loá mắt, không lạnh lẽo, mà dịu dàng như một cái chạm nhẹ. Bóng trăng nằm im trên đôi đũa, dừng lại trên cánh quạt xếp, và ngân lên khe khẽ nơi mặt đàn mộc.
Giá tỵ và bóng trăng lặng lẽ – không cần lời, cũng đủ lay động trái tim ai còn biết nâng niu những điều bình dị và sâu xa.