Trong căn bếp nhỏ, đôi đũa gỗ giá tỵ nằm im lặng trên chiếc mâm gỗ mộc. Dù đã qua nhiều năm, đôi đũa vẫn giữ nguyên hình dáng, chẳng hề sứt mẻ, chẳng hề phai màu. Mẹ bảo, đôi đũa này cha đã vót cho mẹ trong một mùa trăng sáng, khi hai người còn trẻ. Cái tình của cha dành cho mẹ không phải bằng lời nói, mà qua những công việc nhỏ nhặt như vậy. Đũa gỗ giá tỵ – bền bỉ, kiên cường, như tình yêu luôn đợi chờ dù thời gian có trôi qua.
Vào mỗi đêm trăng, đôi đũa ấy lại được mẹ cầm lên, dùng để ăn cơm, gắp từng miếng cá kho, từng miếng rau luộc. Vầng trăng ngoài kia cũng như đôi đũa ấy, luôn quay về mỗi tháng, dù đôi khi chỉ là những khúc trăng vỡ, nhưng rồi cũng đầy đặn trở lại. Mẹ thường nói: “Đũa gỗ đợi trăng về, như tình yêu đợi người trở về.”
Giờ đây, đũa gỗ vầng trăng đã có mặt trên thị trường, mang theo hương thơm tự nhiên và vẻ đẹp mộc mạc của gỗ giá tỵ và gỗ quế. Không chỉ là vật dụng trong mỗi bữa cơm, đũa gỗ vầng trăng còn mang ý nghĩa gắn kết những giá trị truyền thống với cuộc sống hiện đại. Chúng không chỉ là sản phẩm, mà là một phần của văn hóa, của sự hoài niệm về những bữa cơm gia đình dưới ánh trăng.
Mỗi bữa cơm, đũa gỗ và vầng trăng hòa quyện vào nhau, như nhắc nhở tôi về những điều giản dị mà sâu sắc: tình yêu, sự chờ đợi, và niềm hy vọng. Dù đôi đũa gỗ đã mòn dần theo năm tháng, dù trăng đôi khi khuất lấp sau đám mây, nhưng chúng vẫn luôn quay về – một sự quay về vĩnh cửu, không bao giờ rời xa.